399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Bài làm
Dưới thời Gia Tĩnh triều Minh, ông bà Vương Viên ngoại ở Bắc Kinh sinh được 3 người con, hai gái, một trai:
‘Một trai con thử rốt lòng,
Vương Quan là chữ nối dòng nho gia.
Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là Chị, em là Thúy vân’.
Hai chị em Kiều có nhan sắc ‘mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười’, và đã đến ‘tuần cập kê’.
Mùa xuân năm ấy, 3 chị em đi thanh minh. Lúc ra về khi bóng chiều đã ngả, họ gặp chàng văn nhân Kim Trọng ‘vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoà’. Sau cuộc kì ngộ ấy, Kiều và Kim Trọng yêu nhau, hai người thể nguyền 'Trăm năm tạc một chữ ‘động’ đến xương’. Kim Trọng nhận được thư nhà, chàng phải vội về Liêu Dương ‘hộ tang’ chú...
Sau đó, gia đình Kiều gặp tai biến, bị thằng bán tơ vu oan. Cha và em Kiều bị bắt, bị tra tấn dã man. Bọn sai nha, lũ đẩu trâu mặt ngựa ập đến đập phá nhà cửa tan hoang, cướp bóc tài sản ‘sạch sành sanh vét cho đầy túi tham’. Kiều phải bán mình cho Mã Giám Sinh với giá ‘vòng ngoài bốn trâm’, để đút lót cho bọn quan lại, cứu cha và em. Nàng đã trao duyên cho Thúy Vân. Mã Giám Sinh đưa nàng về Lâm Tri. Kiều biết mình bị đẩy vào lầu xanh bèn rút dao tự vẫn nhưng không chết. Nàng được ma Đạm Tiêm báo mộng là phải đến sông Tiền Đường sau này mới hết kiếp đoạn trường. Mụ Tú Bà dỗ dành Kiều ra ờ lầu Ngưng Bích; mụ thuê Sở Khanh đánh lừa Kiểu, đưa nàng đi trốn. Kiều bị Tú Bà giăng bẫy, mắc lận Sở Khanh. Thúy Kiều bị Tú Bà đánh đập, ép nàng phải sống cuộc đời ô nhục. Tại lầu xanh, Kiều gặp Thúc Sinh, một khách làng chơi giàu có. Thúc Sinh chuộc Kiều ra lầu xanh và lấy Kiều làm vợ lẽ. Hoạn Thư, vợ cả Thúc Sinh lập mưu bắt cóc Thúy Kiều đưa về Vô Tích để đánh ghen.
Kiều bỏ trốn, nương tựa cửa chùa Giác Duyên... Kiều lại rơi vào tay Bạc Bà, Bạc Hạnh, bị đẩy vào lầu xanh lần thứ hai. Từ Hải, khách biên đình tìm đến gặp Kiểu. Từ Hải chuộc Kiều ra khỏi lầu xanh, cưới nàng làm vợ ‘Phì nguyền sánh phượng, đẹp duyên cưỡi rồng’. Một năm sau, Từ Hải đã có 10 vạn tinh binh, rạch đôi sơn hà, lập nên một triều đình ‘năm năm hùng cử một phương hải tần’. Kiều báo ân báo oán.
Hổ Tôn Hiến ‘tổng dốc trọng thần’ xảo quyệt lập kế ‘chiêu an’. Từ Hải mắc lừa Hồ Tôn Hiến, bị giết chết. Hắn bắt Kiều hầu rượu đánh đàn trong bữa Tiệc quan. Hắn ép gả Kiều cho viên thổ quan. Kiều nhảy xuống sông Tiền Đường tự tử. Giác Duyên đã cứu sống Kiều và đưa nàng nương nhờ của Fhật.
Sau nửa năm về Liêu Dương... , Kim Trọng trở lại Bắc Kinh, tìm đến vườn Thúy. Kim Trọng kết duyên với Thúy Vân. Kim Trọng và Vương Quan thi đỗ, được bổ đi làm quan. Cả gia đình tìm đến sông Tiền Đường lập đàn giải oan cho Kiểu. Bất ngờ vãi Giác Duyên đi qua và cho biết Kiều còn sống, đang tu ở chùa.
Kiều gặp lại cha mẹ, hai em và chàng Kim sau 15 năm trời lưu lạc. Trong bữa tiệc đoàn viên, cả nhà ép Kiều phải lấy Kim Trọng, nhưng rồi hai người đã đem tình vợ chồng đổi thành tình bè bạn:
‘Duyên đôi lửa cũng là duyên bạn bầy’.