399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Câu chuyện được kể như sau:
"Bạn ơi! Lại đây tớ cho cái này, nhanh chân lên nào!"
Đó là tiếng của một bạn nhỏ gọi bạn thân của mình để cho chú chim.Một chúhọa mi vô cùng xinh đẹp.
Quá mừng, người bạn mang chim chạy như bay về nhà, trong lòng vui sướng vì từ nay đã có một chú chim nhỏ.-Chao ôỉ! Chú chim họa mi mới đẹp làm sao. Chú có bộ lông óng mượt. Đôi mắt tròn tròn hiền hậu của chú thật đáng yêu. Người bạn chăm sóc chim rất mực chu đáo. Cậu cho chim vào một căn nhà nhỏ rất xinh xắn. Đó là chiếc lồng được đan dều dặn bằng nan tre vàng óng.
Hàng ngày, chim họa mi được ăn những con cào cào xắt nhỏ, uống những dòng nước mát rượi đựng trong một cái li bằng thủy tinh trong suốt. Đến tối, cậu bé lại lấy một tấm nhung màu đỏ sẫm phủ lên chiếc lồng, chỉ để hở ra một khe nhở. Ôi! Bạn ấy chăm sóc cẩn thận quá. Nhưng chim non lại không vui vẻ tí nào. Thức ăn đầy ắp mà chim không động đến. Nước uống mỗi ngày một lần thay, nhưng chim non không hớp lấy một giọt. Chú buồn lắm mà ngườị bạn trai không thấy được nỗi buồn của chú chim non. Có lúc chú ủ rũ, bơ phờ. Có lúc chú nhảy cuống cuồng lên để mong thoát khỏicái lồng đẹp đẽ ấy.
Tuy tất cả những gì dành cho chú chim bé nhỏ đều đẹp, đều sang trọng nhưng chú vẫn cảm thấy sự cô đơn mỗi lúc một giày vò chú. Nhưng làm sao chú có thể nói được tất cả với cậu chủ của mình. Chú chim non chỉ biết nhìn người bạn trai ấy bằng ánh mắt mệt mỏi, chứa đựng mọi vẻ u sầu. Cậu chủ nhỏ thì chẳng hiểu vì sao cả, thật tội nghiệp cho cậu. Hàng ngày, cậu bé ước mơ một điều là ngày mai đây chú chim ấy không còn là con chim non nữa.
Lúc đó chim sẽ khôn lớn hơn và mỗi ngày lại cất tiếng hót véo von làm cho người nghe phát mê đi mất. Tiếng hót củà chú phẳi chăng mai này sẽ là một ịỉiệu nhạc trầm bổng, du dương? Nhưng thân phận của chú ngày một bị đe dpa bởi sự đơn độc. Chú không cần nhung đỏ khoác lồng, cào cào xắt nhỏ và nước mát lạnh đựng trong li thủy tinh trong suốt. Tất cả những thứ đó đối với chú bây giờ là vô nghĩa, chú chỉ cần cậu chủ nhỏ hãy bao dung" và mở cửa lồng ra cho chủ.
Cậu chủ nhỏ ơi! Hãy mở cửa lồng ra cho chim nhỏ bay đi, bay tới tổ ấm mà ngày trước chú vẫn thường sống vui vẻ và hạnh phúc ở đó. Cậu chủ nhỏ có biết rằng những đêm trời mưa bão, chim nhỏ rất buồn không? Trong chiếc lồng xinh xắn, chim nhỏ nhớ đến những ngày chim mẹ ấp ủ các chim con cũng vào những ngày mưa này. Mẹ thức cả đêm để đem cái ấm áp cho các chim con. Rồi những ngày xuân đẹp trời, mẹ dạy các chim non những bài hát hay nhất của loài chim họa mi. Tiếng hát ngây thơ, trong trẻo của chim non cất lên cao vút tới trởi xanh.
Cứ thế, ngày ngày lại trôi qua, sồi bỗng một hôm... khi cậu chủ nhỏ vừa mở lồng thay nước, cậu thấy chim nằm bất động. Chú chim họa mi nho nhỏ kia đã đi xa rồi, xa cậu chủ đang ngơ ngác và đau xé lòng. Thế là đã hết, người bạn nhỏ ngày nào vẫn còn đây mà bây giờ đã mất. Cậu chủ gào lên những tiếng kêu đau đớn, cậu lẩm nhẩm nói một mình;
- Sao chim ra đi mà không một lời từ biệt...
Thật đáng thương cho chú chim non bé bỏng, tội nghiệp. Chú đã ra đi mãi mãi không bao giờ trở lại với cậu bé đang khóc vì thương tiếc chú chim non.
Câu chuyện thật đau lòng phải không các bạn. Các bạn ơi! Hãy nuôi dưỡng và chăm sóc các loài chim, đừng bắn và phá tổ chim nhé!