399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Biển đảo quê hương, nơi một phần là máu thịt của dân tộc Việt Nam đang sinh sống ở ngoài khơi xa, nơi thiếu thốn trăm bề nhưng tấm lòng của người dân biển đảo vẫn hướng về đất liền...
Ngược lại, người dân đất liền cũng ngày đêm khắc khoải nhớ về biển đảo quê hương, tuy xa cách rất nhiều hải lý, không gian nhưng tình cảm vẫn luôn nối liền từ trái tim đế trái tim người dân biển đảo.
Dưới đây là bài kể chuyện về biển đảo quê hương mà chúng tôi đã sưu tầm để các em tham khảo:
Em ước mình được đặt chân đến tất cả các bãi biển trên dải đất hình chữ S để thấy rằng: Tổ quốc mình thật đẹp vì có biển đảo.
Em tự ru mình bằng những suy nghĩ miên man trong tiềm thức, biển là máu thịt trong em vì rất gần cũng rất xa. Quê em có bãi biển Cửa Lò đẹp nổi tiếng, dù không gần biển nhưng mỗi lần có dịp đi chơi em chỉ muốn được ngắm biển.
Kể chuyện về biển đảo quê hương - Ảnh minh họa
Em yêu biển quê mình, vì sao ? vì biển đối với em như hơi thở của cuộc sống. Em gửi lại ở biển nỗi nhớ và khát vọng của một thời tuổi trẻ. Anh từng hỏi em vì sao em yêu biển. Em thích ngắm hoàng hôn của biển. Em thích được ngắm nhìn biển lúc ánh bình minh. Những khoảnh khắc đó thật diệu kỳ mà em không thể diễn tả hết. Cuộc đời con người ai cũng trải qua những thăng trầm lúc vui lúc buồn. Em chọn biển là nơi để mình gửi gắm những nỗi buồn cũng như giữ hộ cho em những niềm vui trong cuộc sống.
Em đã từng không tìm ra lối thoát khi tình yêu đầu đời trong em bị đánh cắp. Người đó đã từng làm em đau đớn. Lúc em cần người, người lại bỏ em đi để một mình em bơ vơ giữa biển lộng gió. Em nghĩ mình không thể sống và đã cố tình trầm mình xuống biển để ngày mai không còn có mặt trên cuộc đời. Nhưng biển bao la như lòng mẹ đã vỗ về em. Hát cho em khúc hát về cuộc sống. Khi em bắt đầu lội xuống nước bất chợt em nhìn thấy thấy hình ảnh một cậu bé theo cha xuống biển buông lưới. Tim em thôi khóc, em biết mình cần phải sống.
Em vẫn yêu biển vẹn nguyên như ngày đầu. Biển không chỉ cho em những giây phút suy tư được thả hồn mình về bên biển. Biển cho em một niềm tự hào sâu sắc về biển đảo quê hương về đất nước. Em từng khóc khi nhìn trên báo, trên mạng hình ảnh các chiến sĩ ngoài đảo Trường sa trang nghiêm chào cờ. Hình ảnh đó khiến em vô cùng xúc động, giữa biển khơi hình ảnh lá cờ Tổ quốc tung bay trước gió một lần nữa khẳng định chủ quyền thiêng liêng của biển đảo Việt Nam. Em cũng từng thổn thức khi mỗi lần trên ti vi chiếu hình ảnh cuộc sống của những người lính biển, của ngư dân đảo Trường Sa, Hoàng Sa nơi đầu sóng ngọn gió biết bao khó khăn thiếu thốn trăm bề vẫn ngày đêm bám biển để bảo vệ nền độc lập dân tộc, bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của tổ quốc. Máu cùng hoa, nước mắt cùng vị mặn của biển như hòa quyện thành dòng chảy không ngừng vươn ra biển lớn.
Em khóc khi mỗi lần nghĩ đến biển. Người sẽ hỏi em vì sao em mau nước mắt đến lạ lùng. Chỉ cần nhìn biển thôi em cũng khóc. Em kể người nghe câu chuyện về biển của em. Tuổi trẻ với bao ước mơ hoài bão khi không thực hiện được những ý định của mình em tìm đến cái chết, chính biển bao dung chở che em. Em mãi mãi mất đi một người anh của mình từng rất yêu thương em, ngày mẹ sinh em ra chính anh là người đã gửi cho mẹ những con cá ngon nhất từ biển về cho mẹ nấu để mẹ có thêm sữa nuôi em vì lúc đó anh làm thuê cho một người dân đánh cá trên biển. Sau này lớn lên chính anh đã tự nguyện tham gia bảo vệ vùng trời biển đảo quê hương ở Khánh Hòa. Những năm tháng chiến tranh biên giới anh đã vững chắc tay súng của mình để bảo vệ chủ quyền. Anh mãi mãi thuộc về biển khi xác của anh nằm lại giữa biển khơi. Ngày đó em còn rất nhỏ để hiểu hết được nỗi đau của sự chia ly em chỉ biết rằng mãi mãi anh thuộc về biển.
Em yêu vị mặn của biển. Có thể người bảo em không giống ai ngọt không thích lại thích mặn, nhưng người biết không nếu không có vị mặn của biển làm sao có quả ngọt cho em hái ngày hôm nay. Em sinh ra trong thời bình nên không thể thấu hiểu hết những đau thương mất mát của chiến tranh. Em chọn học lịch sử như một cách tri ân để tôn trọng quá khứ. Biển sừng sững hiên ngang có từ bao đời như ôm trong lòng tất cả mỗi người dân Việt. Học lịch sử cũng là cách để em tìm hiểu thêm về chủ quyền biển đảo quê hương cũng là cách để cho em nhận ra không có con đường nào đi đến vinh quang và hạnh phúc khi không đấu tranh. Cha ông ta hàng ngàn năm qua vẫn quyết tâm bám biển để giữ gìn biển đảo, hơn thế nữa đó là quốc hồn quốc túy của cả dân tộc. Dân tộc Việt Nam tự hào khi có những bãi biển đẹp nổi tiếng. Nhưng đó không phải là tất cả. Chính những khúc ca bi tráng oai hùng của lịch sử giữ nước, bảo vệ biển đảo chủ quyền tô thêm vẻ đẹp ngàn năm đó.
Em cũng là vợ của một người lính, cũng thường xuyên phải một mình chăm sóc quán xuyến việc gia đình lại phải hoàn thành việc cơ quan. Có những lúc em thấy rất cô đơn tủi thân khi hiu quạnh nuôi con một mình vì chồng đóng quân xa. Em đã từng than thân trách phận khi mình không đủ đầy tình cảm. Nhưng khi qua phương tiện thông tin đại chúng, báo đài em biết rằng mình vẫn thật hạnh phúc vì dù sao chồng mình ở đất liền thỉnh thoảng vẫn có thể đoàn viên. Còn đối với các chiến sĩ ở ác nhà dàn hay ở các đảo Trường Sa, Hoàng Sa thì những người vợ người con của họ và ngay bản thân các anh còn vất vả hơn nhiều. Vậy mà những con người đó vẫn kiên trung bám biển vẫn hy sinh cho gia đình cho đất nước. Em làm sao quên được câu nói của một ngư dân ở đảo Lý Sơn- Quảng Ngãi từng nói rằng: Chừng nào còn sống thì còn bám biển, bảo vệ chủ quyền biển đảo. Chính họ- những con người bình dị nhất lại viết nên khúc khải hoàn ca về tình yêu biển đảo.
Em xa biển đã mấy mùa thu qua, chưa một lần được trở lại thăm biển quê nhà để ngắm biển vào mùa đông như một thói quen vốn có của em. Em cũng không được sống gần biển để thỏa niềm đam mê nhìn buổi từ buổi sáng bình minh đến ánh chiều tà. Em cũng chưa một lần được ra thăm đảo lớn Trường Sa hay Hoàng Sa dù rằng trong tim em luôn khát khao một lần được đặt những bước chân của mình đến đó để cảm nhận mảnh đất hình chữ S của tổ quốc mình thật thiêng liêng biết mấy. Biển hát em nghe, biển vỗ về khỏa lấp nuôi dưỡng tâm hồn em lớn lên.
Biển đảo quê hương hai tiếng thiêng liêng, làm gì để bảo vệ chủ quyền biển đảo? là câu hỏi lớn cần em hay mỗi công dân trả lời. Đối với mình, em ru mình bằng khúc ca tự hát: Biển đảo trong tim em. Xin gửi đến biển đảo quê hương Việt Nam bằng tất cả tình yêu và niềm tự hào: Ôi biển Việt Nam. Ôi biển tự hào.