399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
"Công Cha như núi Thái Sơn, nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra"... Câu ca dao muôn đời như nhắc nhở tình mẹ dành cho con luôn dạt dào như biển, như nước... luôn dồi dào, không bao giờ cạn.
Mẹ - người đã mang nặng đẻ đau, sinh thành, dưỡng dục, đã dành cho ta những điều tốt nhất để ta luôn vững bước trên đường đời. Yêu mẹ, kính mẹ, và ta luôn cố gắng để đền đáp công ơn của mẹ.
Dưới đây là những bài văn hãy kể về người mẹ của em mà chúng tôi đã sưu tầm để các em tham khảo:
Bài 1. Bài văn Hãy kể về người mẹ của em của học sinh Phan Trí Đức:
Ò……Ó…...O….O…. “Con ơi dậy đi! trời sáng rồi nướng hoài!” Ôi cái tiếng đó đầu sáng nào tôi cũng nghe cả đó là tiếng vào mỗi buổi sáng đánh bay cả giấc ngủ của tôi. Tiếng trầm vang ấy là tiếng của mẹ tôi. Đã đi được nửa cuộc đời rồi nhưng mẹ vẫn giữ được tiếng nói ngọt ngào đó.
Tôi sinh ra may mắn có đủ cha mẹ, đấy là chỗ dựa tốt nhất khiến tôi hạnh phúc và vui vẻ bên người thân. Mẹ là người mà tôi muốn bên cạnh nhất, mỗi khi bên mẹ lòng đau của tôi như đang bớt đi được phần nào. Đôi mắt quầng đen long lanh vì làm khá nhiều việc vất vả vào con. Monh 2 anh em được an học đến nơi đến chốn, đôi tay mẹ đang mất đi khá nhiều nét hồi 18 tuổi, bàn tay cứ thế mà chai sần dần khiến tôi rất đau đớn.
Hãy kể về người mẹ của em - Ảnh minh họa
Tôi vẫn nhớ hồi còn bé mẹ tôi rất khéo tay mà đến bây giờ mẹ vẫn luôn giữ mãi cái khéo ấy. Mẹ là người mà luôn luôn có ngày 3 bữa cho tôi, cái ngon, cái ngọt ấy đã vương dắt tôi không lớn từng ngày. Ôi cái mùi thơm gạo lan tỏa hương hòa vào mùi mít ở ngoài vườn bung tỏa nghẹt cả mũi, đôi khi mùi bưởi lại bung tỏa hương thơm lúc bấy giờ mà hằng ngày mẹ vẫn làm cho tôi. Từ khi con nhỏ, mẹ luôn là người đảm nhận tất cả công chuyện trong nhà và trông tôi, ôi nào là quét nhà, rửa chén, lau nhà,….Nghĩ lại mình càng thêm thương mẹ hơn.
Mẹ luôn là vì sao sáng cho con, mẹ cũng như làn gió lạnh, cũng như cây vú sữa ngon ngọt mà truyện vẫn hay kể. Mẹ là tấm gương đẹp. Có những lúc mẹ vui vẻ, có những lúc mẹ buồn bã, gàu gì, nhưng mẹ sẵn sàng hi sinh tất cả vì con cho dù có bao sóng gió hay nhảy xuống biển lửa mẹ vẫn hi sinh để làm tròn trách nhiệm làm mẹ luôn bảo vệ con và nuôi nấng con nên người.
Ai tên đời này lại không muốn mẹ vui. Ai trên đời này lại không thương mẹ, mẹ quần quật hằng ngày trên cánh đồng ruộng, hằng ngày ngộp thở với bao công việc trong công ty, hoặc mệt mỏi kiếm thêm việc làm để nuôi chúng ta nên người. Dù ta là ai đi chăng nữa mẹ vẫn luôn cho rằng mình là đứa con rout65 thịt của mẹ. Ôi hình ảnh của mẹ luôn luôn đập theo nhịp trái tim mình. Ở đạo làm người, tôi được ủy làm con như bao đứa trẻ con khác, tôi hiểu cảm giác ở bên người thân như thế nào, cho rằng tội nghệp mấy đứa nghèo khổ không may mắn như chúng ta, ui giời có những đứa trẻ mồ côi còn muốn được như chúng ta ấy cơ.
Ở bên mẹ, tui luôn chia sẻ về bài tập về nhà của tôi và những lúc tôi bị điểm kém hay làm việc gì sai. Những lúc tôi và mẹ luôn chia sẻ nỗi vui, nỗi buồn. Những lúc thì tôi lại giúp mẹ. Đôi lúc mẹ cũng hơi nghiêm khắc nhưng không phải tại mẹ giận vì một lí do nào đó nên mẹ mới la rầy chúng ta, có thể là tại chúng ta hơi lì hoặc tại chúng ta phá hoại hay làm bất cứ điều gì sai. Nhưng điều chính đáng nhất để mẹ giận là “Chúng ta luôn là đứa con của mẹ, mẹ không muốn chúng ta đi vào con đường hút chích, tụ tập hay nghiện games, mẹ luôn tạo mọi điều kiện cho chúng ta làm đứa con ngoan, hiền, giỏi và thông minh. Đặc biệt là mẹ muốn chúng ta chững chạc hơn, người lớn hơn, và ra xã hội kiếm tiền để nuôi vợ con, mẹ, cha già hoặc giúp ích thật nhiều cho xã hội hiện nay”
Đó là thế đấy, nếu có ai đã làm cho mẹ mình buồn hay làm cho mẹ giân thì nên xin lỗi hoặc nhận ngay khuyết điểm của mình để khắc phục ngay. Me không những vui mà còn tự hào về mình. Còn mẹ tôi luôn là một người phụ nữ mà tôi hay gần gủi chia sẻ nỗi vua, buồn hay điểm tốt, xấu,…….. Mẹ luôn là người tôi quý nhất !!!!
--------------------------
Bài 2. Bài văn Hãy kể về người mẹ của em của học sinh Lưu Diễm Thúy Hà:
Mỗi người đều có một người mẹ. Đó là một chỗ dựa tinh thần rất lớn mà ai cũng phải đáng quý trọng. Mẹ tôi cũng vậy, mẹ luôn luôn dành tình yêu thương lớn nhất cho chúng tôi để bù đắp nỗi mất mát về người cha.
Tôi sinh ra đã không thấy được mặt cha. Đó là sự tổn thương rất lớn. Tuy vậy, nhưng mỗi khi ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc. Năm tôi lên một tuổi, mẹ tôi phải đi làm thuê để kiếm tiền nuôi gia đình. Nào là đóng gạch, cuốc mướn… mẹ làm hết. Nghĩ đến đây mà tôi rưng rưng nước mắt. Số mẹ tôi thật khổ! Mẹ làm vất vả đến như vậy mà vẫn không đủ ăn nên mẹ phải đi làm nghề dạy trẻ. May mắn lắm mẹ mới xin được vào một nơi ổn định.
Hãy kể về người mẹ của em - Ảnh minh họa
Bàn tay mẹ tần tảo, đầy những vết chai sần. Đôi mắt thì quầng đen vì làm việc vất vả. Nhưng tôi biết, vào những ngày Tết trong khi mọi người dang vui đùa chạy nhảy thì mẹ lại ra ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. Những giọt nước mắt chứa đọng tâm hồn trong sáng, chung thủy của mẹ.
Mẹ thật là cao cả! Mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước đi của tôi như một động lực giúp tôi không ngừng học hỏi. Tôi còn nhớ có năm lúa thất (mất) mùa mẹ phải đi khuân vác gạch thuê cho người ta để kiếm tiền. Đôi vai mẹ bị chầy xước rất nhiều. Nhưng nó lại chưa đựng nhiều kỷ niệm đối với tôi. Đến bây giờ, mẹ vẫn không ngừng làm việc.
Có lẽ ông trời không cho mẹ nghỉ. Tuy vậy, mẹ có một tâm hồn vẫn lạc quan, yêu đời. Tôi thật cảm phục trước mẹ. Năm tháng qua đi, mẹ vẫn phải chịu đựng bao nỗi đắng cay, ngọt bùi. Mẹ như là một tia sáng của đời con. Tôi biết mẹ ấp ủ trong mình một nỗi hy vọng: “Không để cuộc đời con lại giống mình phải gây dựng cho con một sự nghiệp”. Tôi biết vì tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, kể cả niềm vui. Vì thế mẹ rất nghiêm khắc khi tôi làm sai việc.
Tôi thật khâm phục mẹ. Tôi phải phấn đấu để trở thành một người con ngoan để mẹ khỏi buồn lòng, để đền đáp công lao sinh dưỡng của mẹ. Mẹ là một người mẹ không giống với người mẹ nào. Trong mắt mẹ, tôi như là một hy vọng rực rỡ. Tôi vẫn luôn ghi nhớ câu nói: “Nếu mẹ là dòng sông, con là nước thì dòng sông không thể chảy được nếu thiếu nước”.