399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
I. DÀN Ý
1. Mở bài:
* Giới thiệu chung:
- Con vật nuôi của nhà em là con gì? (Ví dụ: Con trâu)
- Nuôi từ bao giờ? (Đã dược hai năm.)
2. Thân bài:
* Kê’ về con vật:
- Con nghé có vẻ đẹp khoè mạnh, cân đối, trông rất dễ thương.
- Bố giao cho em chăm sóc, ngày ngày, em dắt nghé ra đồng ăn cỏ.
- Chiểu hè, em dắt nghé ra sông tắm mát, vui đùa cùng nghé.
- Giờ đây nghé đã lớn thành chú trâu tơ cưởng tráng, giỏi việc cày bừa.
- Trong hội thi trâu bò béo khoẻ của làng, chú trâu tơ nhà em đoạt giải nhất.
* Tình cảm của em đối với con vật:
- Hết lòng chăm sóc.
- Yêu thương, gắn bó.
- Hãnh diện và tự hào.
3. Kết bài:
* Cảm nghĩ của em:
- Em rất thích được ung dung hóng mát trên lưng chú trâu tơ.
- Khoan khoái thưởng thức phong cảnh và hương vị quen thuộc của quê hương.
BÀI LÀM
Đầu xuân năm nay, ở hội thi nuôi trâu bò béo khoẻ của iàng, con trâu tơ nhà em đã giành được giải nhất. Em vui mừng và hãnh diện vì bao công lao vất vả chăm sóc nó nay đã dược đáp đền xứng đáng.
Cách đây hai năm, bố em lặn lội sang tận Phú Thọ dể tìm mua một con nghé tốt. Em còn nhớ hôm bố dẫn nghé về, cả xóm kéo đến xem, nhiều người trầm trồ khen con nghé đẹp. Bố tươi cười bảo em: “Bố giao nó cho con đấy! Con có thích không?”. Em nhảy cẫng lên mừng rỡ. Thế là từ nay, em đã có thêm một người bạn mới.
Nghé con dễ thương vô cùng! Trên đầu, cặp sừng non mới nhú. Đôi mắt to tròn ngơ ngác nhìn cảnh vật lạ lẫm xung quanh. Thân hình nó mập mạp, cân
đối, bốn chân vững chãi, cái đuôi ngắn phe phẩy đuổi ruồi. Giữa đám đông ồn ào, ý chừng cu cậu sợ nên cứ hốt hoảng kêu: “Nghé ọ! Nghé ọ... ọ... ọ!”. Em đỡ lấy sợi thừng từ tay bố, dắt nghé vào chiếc chuồng mới ở góc vườn. Trên nền đất nện, em đã rải một lượt rơm. Bó cỏ tươi non và máng nước sạch đặt ngay cạnh cửa.
Đêm ấy lạ chuồng, nghé con không ngủ được. Nó bổn chồn giậm chân gõ móng rồi lại cất tiếng gọi mẹ. Em vuốt ve cổ nghé rồi thì thầm vào tai nó: “Anh biết là em đang nhớ mẹ! Ngoan nào! Ăn no ngủ kĩ rồi sáng mai anh cho ra đồng chơi nhé !”. Chẳng biết là nghé có hiểu gì không nhưng sau đó nó cúi xuống ngoạm một nắm cỏ tưới, lặng lẽ nhai. Nhìn nó, tự dưng trong lòng em dâng lên một tình thương mến lạ lùng !
Sáng sớm hôm sau, em dắt nghé ra đồng. Dưới làn mưa xuân bay lất phất, cỏ hai bên vệ đường xanh mướt, lún phún như mạ non. Không gian trong lành, thoang thoảng mùi hương man mác của đồng quê. Nghé con tung tăng gặm cỏ, chốc chốc lại chạy quầng lên vài bước.
Xuân qua, hè đến. Chiều chiều, em dắt nghé ra triền sông gần nhà cho nghé tắm. Nghé ngâm mình trong làn nước mát, chỉ hở cái đầu. Em lấy nắm rơm kì cọ cho nghé thật sạch. Nghé giỡn chán chê, em dắt nó lên bờ. Cu cậu rùng mình vẩy nước, hai lỗ mũi đen ướt thở phì phì, ra vẻ thích thú và khoan khoái lắm.
Thấm thoắt hai năm đã trôi qua, nghé con đã lớn thành chú trâu tơ to khoẻ. Cặp sừng cong vút, đầu lớn, trán gồ, tai to, mắt sáng. Các bắp thịt ở lưng, ở vai nổi lên săn chắc dưới làn da đen bóng.
Trâu tơ khoẻ và biết nghe lời chủ. Nó đỡ đần cho gia đình em rất nhiều trong công việc nhà nông. Em rất thích được nằm ngửa trên cái lưng rộng như cánh phản của chú trâu tơ, ung dung hóng mát vào những chiều hè lồng lộng gió nồm nam; tha hồ ngắm những đám mây đủ hình đủ dạng đang lãng đãng bay về phía trời xa. Chú trâu tơ thong dong gặm cỏ. Mùi cỏ gấu, cỏ mật hăng hăng thơm ngọt hoà cùng hương lúa trổ đòng... tạo nên hương vị quen thuộc của quê hương.