399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Bài tham khảo
Cày đồng đang buổi ban trưa Mồ hối thánh thót như mưa ruộng cày. Đó là hình ảnh bác Tư đang cày ruộng ở thửa đất cạnh đường làng. Tuy trời nắng oi nồng đang đổ xuống nhưng em vẫn dừng lại để quan sát công việc cày ruộng của bác.
Bác Tư cao lớn, cao lớn nhất làng em. Nước da ngăm đen, đầu đội nón lá rộng vành. Bác mặc bộ bà ba đen, quần xắn trên gối. Bác đi chân đất, hai bàn chân đen mốc bởi bùn non.
Bác đang chăm chú cày ruộng. Tay phải bác nắm chặt cán cày, tay trái cầm roi tre, mắt đăm đắm nhìn ra phía trước. Trâu bước phăng phăng dưới ruộng, lưỡi cày chúi sâu vào lòng đất, từng lớp đất được lật lên thẳng tắp. Trâu kéo cày thật khỏe và bước chân bác Tư cũng thật nhanh, mới một lát mà đã tới bờ ruộng bên kia. Trâu dừng lại, bác Tư nhắc cày xoay vòng và cho trâu tiếp tục đi theo chiều ngược lại. Trời nắng chang chang, cánh đồng như đổ lửa. Hơi nước ruộng bốc lên một mùi nồng ngai ngái. Mồ hôi từ trán bác Tư thánh thót rơi. Con trâu đen bóng như pho tượng đồng đen tắm nắng, vai trâu vẫn khoác ách cày, chân vẫn bước với dáng vẻ phong trần trên dồng ruộng. Trâu lặng lẽ cùng bác Tư làm xong công việc nhà nông.
Thửa ruộng cày xong cũng là lúc bóng ông Mặt Trời ngự trị ở đỉnh đầu, những tia nắng oi ả đang đổ trên thửa ruộng. Bác Tư tháo cày rồi cho trâu đi tắm mát ở dòng kênh cuối làng. Bác Tư ngồi dưới bóng cây đa nghỉ mát, phì phò điếu thuốc và nghĩ tới một ngày mai bội thu, no ấm.
Em thầm nghĩ về công việc đồng áng của bác Tư và của những người nông dân lao động. Để có được vụ mùa, người nông dân phải trải qua bao khó nhọc, vất vả với công việc cày bừa, cấy hái. Hạt gạo thơm ngon nuôi sống con người là cả một quá trình gian khổ. Em lại nhớ những lời tâm sự của nhà nông:
Ai ơi bưng bát cơm đầy Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần. Em thầm cảm ơn bác Tư và những người lao động đã làm ra hạt gạo dẻo thơm ấy.