LÀM VĂN
Thông tin doanh nghiệp
NEWS  |  TAGS

399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM

  • Miêu tả
  • Miêu tả hình ảnh người mẹ qua đoạn thơ

Miêu tả hình ảnh người mẹ qua đoạn thơ

Ầu ơ... VÍ dầu cầu ván đóng đinh. Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó di Ầu ơ... khó di mẹ dắt con đi Con đi trường học mẹ đi trường dời. Đó là tiếng ru của người mẹ dang ru con ngủ. Em hãy tưởng tượng và tả lại hình ảnh ấy.

Bài tham khảo

Chủ nhật vừa qua, em về thăm quê ngoại. Oi, cảnh vật ơ quê thật lí thú! Em ghé vào quán nhỏ bên đường để nghỉ chân. Bỗng vàng vẳng đâu đó tiếng ru con du dương của người mẹ. Nhìn qua khung cửa sổ, em thấy hai mẹ con đang nằm trên chiếc võng gai, người mẹ đang hát ru con.

Người mẹ ấy hãy còn rất trẻ, khoáng chừng ba mươi tuổi. Cô mặc chiếc áo lụa màu tím hoa sim, chiếc quần lĩnh đen tuyền, tuy giản dị như thế nhưng không kém phần thanh nhã. Khuôn mặt trái xoan của cô trong thật phúc hậu, làn da trắng hồng, cặp mắt màu hạt dẻ đang khép hờ, cặp lông mày cong như nét núi mùa xuân. Đôi môi cô đỏ hồng đang mấp máy những lời hát ngọt ngào, êm ái. Tất cả những đường nét thanh tú trên khuôn mặt cô đang toát lên một niềm vui của người mẹ khi có những đứa con ngoan. Cô vẫn thong thả đưa võng, mái tóc buông dài, phủ xuống gần chấm đất, mái tóc đẹp ấy đang phất phơ theo nhịp võng đưa.

Đứa bé còn nhỏ, khoáng chưa đầy một tuổi. Bé trông bụ bẫm, chân tay có ngấn, làn da trắng mịn trông thật đáng yêu. Dường như bé ngủ ngon trong vòng tay yêu thương của mẹ. Cái miệng nhỏ tí, đôi môi đỏ hồng đang chúm chím, thinh thoảng bé mỉm cười trong giấc ngu say nồng.


Người mẹ vẫn đưa em, chân xoải xuống đất để đưa võng. Tiếng võng kĩu kịt cùng với tiếng ru hời của người mẹ ru con:

Au ơ... ví dầu cầu ván đóng đinh Cầu tre lắt lẻo gập ghềnh khó đi Ầu ơ... khó đi mẹ dắt con đi Con đi trường học mẹ đi trường đời.

Tiếng ru của người mẹ thật êm ái, du dương, nó vang vọng trong không gian của một vùng quê yên tĩnh. Tiếng ru như làm em quên đi cái nắng trời oi ả, nó đi vào lòng trẻ thơ, giúp những em thơ đưa mình vào giấc ngủ chẳng đợi chờ.

Hình ảnh người mẹ ru con đã in sâu vào tâm hồn em, lời hát ru con đã in sâu vào tâm hồn em, lời hát ru của người mẹ thật hay, thật thâu đáo. Có lẽ người mẹ rất yêu con muôn con chóng lớn nên người. Em chợt nhớ lại thời thơ bé của mình. Em lại càng biết ơn mẹ. Bất chợt, em lại nhớ lời thơ của Chế Lan Viên:

Con dù lớn vẫn là con của mẹ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.

Em thầm mong cho hai mẹ con cô ấy được hạnh phúc, em bé hãy lớn nhanh và thật ngoan trong lời ru ngọt ngào của mẹ.