399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Chiều kéo lên một mảng trời màu biển
Mây trắng giáng bao con sóng vỗ bờ
Diều no gió - Những cánh buồm hiển hiện
Biển trên trời! Em bé bỗng reo to.
Bài tham khảo
Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời.
Lời hát ấy luôn vang vọng trong em mồi khi em ngắm biển, ngắm trời. Và có lẽ cảnh trời chiều trên biển đã làm cho em xao xuyến.
Khi ánh hoàng hôn sắp sửa buông xuống, những tia nắng còn sót lại ngả dài trên mặt biển. Nước long lanh phản chiếu mây trời. Nhìn ra xa, trời biển như giao hòa. Biển tít tắp chân trời, một mảng trời xanh thẳm như nôi liền với biển. Bầu trời như mặt biên mênh mông trời như khoác chiếc áo choàng màu lam thầm. Nơi ấy, từng mảng mây trắng hôi hả kéo đôn trông như từng đợt sóng vỗ bờ. Giữa không gian thơ mộng đó lại xuất hiện những cánh diều lơ lửng. Nào là diêu cá mập, diều rồng, diều cánh bướm...
Chúng được buộc bàng những sợi dây mỏng manh như những sợi tơ trời. Diều nghiêng mình chao lượn. Diều sà xuống rồi vụt lên trên bầu trời lộng gió. Diều như cá lượn trên mây, như thuyền lướt trên sóng biển. Nhìn những cánh diều bay lượn trên bầu trời ta tưởng chừng như những cánh buồm ẩn hiện giữa biển khơi. Gió nâng cánh diều lên. Diều bay bổng như buồm căng đầy gió.
Diều như vũ điệu thiên nga chấp chới khi sải cánh giữa mặt nước mênh mông. Thật lí thú! Rồi ánh hoàng hôn tắt hẳn. Bầu trời một màu tím biếc như tấm thảm nhung mềm mại. -Trên nền nhung tím biếc ấy đã cài muôn ngàn ánh sao đêm, chúng nhấp nháy tựa những vệt sáng xa xa ngoài khơi của từng đàn thuyền đánh cá. Trời biển thật hòa hợp. Trời như biển. Trời và biển như có một điểm tương đồng: Biển như ở trên trời để cùng trời thêu dệt bức họa thiên nhiên vùng biển. Đẹp quá sức tưởng tượng!...
Ôi, cảnh trời chiều trên biển có bao điều kì diệu. Em mong sao cho trời thuận biển hòa để người dân quê em được ấm no, hạnh phúc.