399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Bài làm
Ngay từ khi vào cấp I, em đã được học ở trường Nguyễn Bỉnh Khiêm. Trường được xây dựng cách đây khoảng hơn mươi năm nhưng vẫn còn đẹp lắm, bởi trường được chúng em chăm sóc, sửa sang gìn giữ mỗi ngày. Và hôm nay, cũng như thường lệ, lớp em được phân công trực trường. Thế là em có dịp vào trường sớm.
Tiếng chuông nhà thờ vừa điểm sáu giờ, chúng em cũng vừa tới cổng. Lúc này, trường còn đang đắm mình trong màn sương buổi sớm. Tất cả đều im lặng và vắng vẻ. Chim chóc cũng còn say ngủ trong tổ ấm. Cổng trường uy nghi như người lính gác đang làm nhiệm vụ bảo vệ trường của mình. Vào sân trường, em chỉ thấy những chiếc lá vàng lác đác trên sân mà không một bóng người. Em đi vòng quanh sân đến bên hàng cây bạch đàn đang đu mình trước gió. Cạnh đó là cột cờ đứng lặng yên, trơ trọi. Bước vào trong, hàng hiên chạy dài thẳng tắp. Em dừng lại ở từng lớp học. Cửa các lớp học vẫn đóng im lìm. Bàn ghế, bảng đen trong lớp như âm thầm chờ đợi chúng em.
Sau đó chúng em bắt đầu chia nhau quét sân trường. Tiếng chổi quét vang lên loạt soạt, tiếng nói chuyện xì xào, tiếng cười của các bạn giòn tan vang lên, xóa đi cái bầu không khí yên tĩnh của buổi sớm mai. Trong sân đã không còn một chiếc lá. Bỗng dưng em thấy sân trường sạch như trong bệnh viện. Chúng em đến bên ao nước để rửa tay. Đây là ao lục bình, lá xanh mơn mởn điểm những chiếc hoa màu tím rất đẹp. Bên cạnh ao là vườn thuốc nam cũng đang chờ chúng em tưới nước. Còn ruộng rau muống bên cạnh có nhiều lá khô cằn, sáng nay cũng thấy tươi mát hẳn lên sau một đêm hứng sương.
Trường Tiểu học Nguyễn Bỉnh Khiêm là nơi em có nhiều kỉ niệm. Nơi đây, em được dạy dỗ, học hành để trở thành người hữu ích. Em rất biết ơn thầy cô và thương mến trường này.