399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Bài làm
Nhận lại bài tập làm văn từ tay cô giáo em rất hồi hộp. Nhưng rồi trong lòng em trào dâng một niềm vui vì một con số 9 màu đỏ tươi ở góc bài văn thêm lời phê của cô “Bài làm có nhiều cố gắng”.
Chiều hôm ấy về nhà em sà ngay vào trong lòng mẹ và khoe:
- “Mẹ ơi, tuần này bài tập làm văn của con được 9 điểm mẹ ạ! ”.
Nét mặt của mẹ em tươi hẳn lên, mẹ dịu dàng đáp lại:
- Thế à!
Em trao cho mẹ bài tập làm văn. Đôi mắt mẹ sáng lên, gương mặt bỗng nhiên rạng rỡ, như xua tan được nỗi lo thầm lặng trong lòng mẹ từ khi bố em phải xa hai mẹ con di ra hải đảo xa xôi công tác.
Hôm chia tay bố xuống tàu ra biển, mẹ em hơi buồn rồi bảo em:
- Thế là từ nay chỉ có hai mẹ con, mình phải tìm những nguồn vui mà sống con nhé!.
Vâng, hôm nay em đã tìm được nguồn vui nho nhỏ cho mẹ.
Gương mặt của mẹ hiện ra tươi tỉnh. Mái tóc đen dày xõa ngang vai rất đẹp khi mẹ gật đầu cười. Em không thể quên được nụ cười có sức hấp dẫn lạ thường đó.
Em có ngờ đâu, chỉ một thành tích nhỏ ấy, mẹ em lại vui đến thế! Từ đó em nhận ra nỗi buồn vui của cha mẹ là ở sự cố gắng trong học tập của những đứa con đang tuổi lớn, nhất là ở vào hoàn cảnh của em, bố mẹ mới có một mình em.