399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Bài 1: Bài văn tả em bé An cùng bố
Bài 2: Bài văn tả em bé Kati cùng bà
Bài 3: Bài văn tả cặp song sinh Tèo và Tí
Nếu bạn thích những bài văn tả em bé tập đi tập nói ngắn gọn và dễ hiểu, hãy tham khảo 3 bài viết của sau. Bài viết có ngôn ngữ đơn giản, từ vựng dễ nhớ và cấu trúc logic.
Em bé An là cháu trai của cô hàng xóm nhà em. Bé mới được một tuổi rưỡi, đang ở độ tuổi tập đi tập nói. Hôm nay, em ghé qua nhà cô chơi, thấy bé An đang tập đi trong phòng khách cùng bố. Cảnh tượng đó thật là đáng yêu và hài hước.
Bố bé An là một người cao to, mạnh mẽ. Nhưng khi ở bên con, bố bé lại trở nên nhí nhảnh và dịu dàng. Bố bé cầm một chiếc bóng bay màu đỏ, đưa lên cao, rồi gọi: "An, An, con đi đến đây, bố cho con bóng". Bé An nghe thấy tiếng bố, liền háo hức đứng dậy, cố gắng bước đi về phía bố. Nhưng vì chân bé còn yếu, nên bé đi rất chậm và lắc lư. Bé còn hay vấp ngã, rồi lại đứng dậy, tiếp tục đi. Bé không hề khóc hay sợ, mà còn cười toe toét, vừa đi vừa nói: "Bóng, bóng, con muốn bóng".
Cả nhà cô hàng xóm đều đứng xem bé An tập đi, cổ vũ và cười vui vẻ. Cô hàng xóm nói: "Cháu nhà tôi thật là dũng cảm, không sợ ngã, không sợ đau, chỉ biết đi lên". Chị gái bé An thì chạy ra chạy vào, quây quần bên em trai, nói: "Em yêu, em giỏi quá, chị tự hào lắm". Mẹ bé An thì đứng ở phía sau, sẵn sàng đỡ bé nếu bé ngã, nhưng cũng không can thiệp quá nhiều, để bé tự luyện tập. Mẹ bé còn nói: "Con ơi, con cố gắng lên, đi được đến bố là mẹ cho con ăn kẹo đấy".
Em cũng rất thích thú khi xem bé An tập đi. Em nghĩ bé An là một em bé thông minh và ngoan ngoãn. Bé biết cố gắng vượt qua khó khăn, không bỏ cuộc. Bé còn biết làm vui lòng bố mẹ và mọi người xung quanh. Em mong rằng bé An sẽ mau lớn, mau biết đi, biết nói, và trở thành một người tốt.
Nhận xét: Bài văn này có nhiều điểm hay, như: miêu tả rất sinh động và cảm xúc cảnh tượng bé An tập đi, thể hiện được tình cảm gia đình và hàng xóm dành cho bé An, khen ngợi được tính cách của bé An. Bài văn này cũng có một vài lỗi sai, như: dùng từ lặp lại nhiều, dùng dấu phẩy không đúng chỗ, dùng từ không chính xác. Bài văn này được Bing chấm điểm là 8/10. Bài văn đã thể hiện được sự sáng tạo và cảm nhận của người viết, nhưng cần chú ý hơn về cách dùng từ và dấu câu.
Bé Kati là em gái của bạn em. Bé là một cô bé xinh xắn, đáng yêu. Bé mới được 15 tháng tuổi, đang ở độ tuổi tập đi tập nói. Hôm qua, em đến nhà bạn chơi, thấy bé Kati đang tập đi tập nói cùng bà nội. Cảnh tượng đó thật là hạnh phúc và cảm động.
Bà nội bé Kati là một người già hiền lành, yêu thương cháu nội. Bà luôn dành thời gian chăm sóc và chơi đùa với bé. Bà cũng là người tập đi tập nói cho bé. Bà nói: "Kati, Kati, cháu hãy nói theo bà: Ba, ba, ba". Bé Kati nghe thấy tiếng bà, liền mở miệng, cố gắng phát âm theo: "Ba, ba, ba". Bà nội rất vui, khen ngợi: "Cháu giỏi quá, cháu đã nói được ba rồi. Bà yêu cháu lắm". Bé Kati cũng rất vui, cười toe toét, vẫy tay chào bà.
Bà nội bé Kati còn tập đi cho bé. Bà nắm tay bé, dìu bé đi từ đầu phòng đến cuối phòng. Bà nói: "Kati, Kati, cháu hãy đi theo bà, cháu sẽ thấy thế giới rộng lớn lắm". Bé Kati nghe thấy tiếng bà, liền bước đi vững vàng theo bà. Bé không sợ ngã, không sợ vấp, mà còn rất tò mò, nhìn quanh mọi thứ. Bé còn nói: "Bà, bà, cháu thấy hoa, cháu thấy chim". Bà nội rất hạnh phúc, ôm bé vào lòng, nói: "Cháu thật là thông minh, cháu đã biết đi, biết nói rồi. Bà tự hào lắm".
Khi bé Kati tập đi tập nói thành công, bà nội đã tặng cho bé một cái bánh ngọt. Bé rất thích bánh, bé cầm bánh ăn ngon lành, rồi cảm ơn bà: "Bà, bà, cháu cảm ơn bà, cháu yêu bà". Bà nội cũng ăn bánh cùng bé, rồi nói: "Cháu ơi, cháu là niềm vui của bà, cháu là món quà của trời ban. Bà cảm ơn cháu, bà yêu cháu".
Em cũng rất xúc động khi xem bé Kati tập đi tập nói cùng bà nội. Em nghĩ bé Kati là một em bé may mắn và hạnh phúc. Bé có một bà nội tốt bụng và yêu thương. Bé còn biết cảm ơn và yêu quý bà nội. Em mong rằng bé Kati sẽ mau lớn, mau biết đi, biết nói, và trở thành một người hiếu thảo.
Nhận xét: Bài văn này kể về cảnh bé Kati tập đi tập nói cùng bà nội. Bài văn có những điểm hay sau: Bài văn có cấu trúc rõ ràng, có mở đầu, thân bài và kết luận. Bài văn có sử dụng nhiều từ miêu tả, tạo hình ảnh sinh động cho người đọc. Bài văn có thể hiện được tình cảm yêu thương giữa bà nội và cháu nội, cũng như sự thông minh và hiếu thảo của bé Kati. Bài văn có một số lỗi chính tả nhỏ, nhưng không ảnh hưởng nhiều đến nội dung bài văn. Tôi cho bài văn này 9 điểm trên thang điểm 10. Bài văn này là một bài văn hay và cảm động.
Bé Tèo và bé Tí là cặp song sinh của anh chị hàng xóm nhà em. Hai bé là một trai một gái, nhưng rất giống nhau. Bé Tèo có mái tóc xoăn, bé Tí có mái tóc dài. Hai bé đều có đôi mắt to tròn, đôi môi hồng hồng. Hai bé mới được một tuổi, đang ở độ tuổi tập đi tập nói. Hôm nọ, em qua nhà anh chị chơi, thấy hai bé đang tập đi tập nói cùng nhau. Cảnh tượng đó thật là vui nhộn và đặc biệt.
Bé Tèo và bé Tí là cặp song sinh rất thân thiết và đồng điệu. Hai bé luôn ở bên nhau, chia sẻ mọi thứ. Hai bé cũng là người tập đi tập nói cho nhau. Bé Tèo nắm tay bé Tí, kéo bé đi từ đây sang đó. Bé Tèo nói: "Tí, Tí, em hãy đi theo anh, anh sẽ dẫn em đi chơi". Bé Tí nghe thấy tiếng anh, liền bước đi vui vẻ theo anh. Hai bé đi rất nhanh và khéo léo. Hai bé không ngại ngã, không ngại đụng, mà còn rất táo bạo, leo lên ghế, bàn, giường.
Bé Tèo và bé Tí còn tập nói chuyện với nhau. Hai bé có một ngôn ngữ riêng, chỉ hai bé mới hiểu. Hai bé vừa đi vừa nói: "Tèo, Tèo, em thấy gì?". "Tí, Tí, anh thấy gì?". Hai bé còn bắt chước tiếng của mèo, chó, gà, vịt. Hai bé còn hát, còn cười, còn gọi tên nhau. Hai bé làm cho không khí trong nhà tràn ngập tiếng cười.
Cả nhà anh chị hàng xóm đều yêu quý hai bé song sinh. Bố mẹ hai bé luôn chăm sóc và bảo vệ hai bé. Bố mẹ hai bé nói: "Hai con nhà mình thật là đặc biệt, hai con đã biết đi, biết nói rồi. Bố mẹ yêu hai con lắm". Anh chị em hai bé cũng rất thương hai bé. Anh chị em hai bé nói: "Hai em nhà mình thật là đáng yêu, hai em đã biết đi, biết nói rồi. Anh chị em tự hào lắm".
Em cũng rất ngưỡng mộ hai bé song sinh. Em nghĩ hai bé Tèo Tí là hai em bé đặc biệt và tài năng. Hai bé có một tình cảm đẹp và một ngôn ngữ riêng. Hai bé còn biết cố gắng và vui sống. Em mong rằng hai bé Tèo Tí sẽ mau lớn, mau biết đi, biết nói, và trở thành hai người bạn tốt.
Nhận xét: Bài văn này là một câu chuyện về hai bé song sinh Tèo và Tí, cách 2 bé tập đi tập nói cùng nhau và cùng gia đình. Bài văn có những điểm hay sau: Bài văn có sử dụng nhiều từ miêu tả, tạo hình ảnh vui nhộn và đáng yêu cho người đọc. Bài văn có thể hiện được tình cảm thân thiết và đồng điệu giữa hai bé song sinh, cũng như sự yêu quý của gia đình và bạn bè. Bài văn không có lỗi chính tả, câu văn trôi chảy và mạch lạc. Tôi cho bài văn này 10 điểm trên thang điểm 10. Bài văn này là một bài văn hay và độc đáo.