399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Bài làm
Mỗi lần có bạn ở xa đến chơi, em lại dẫn bạn đi thăm sở thú.
Qua cổng chính, chúng em tiến thẳng về phía chuồng dã thú. Qua song sắt, mấy con cọp vằn đen hằn lên mình vàng cháy, thon dài, trông dữ dằn. Cọp mẹ đang vờn con, hình như nó dạy con bắt mồi theo bản năng hoang dã. Gần đó là chuồng sư tử - vị chúa sơn lâm. Bờm dựng cao, ngồi vững chãi, hai chân trước dựng thẳng, trông thật oai vệ. Mắt nó rất tinh khôn, sáng quắc. Đàn gấu thả trong vùng đất trũng, có hang kín, lấp ló cửa hang mấy cái đầu gấu con. Có con ngồi gọn trên gốc cây phơi nắng. Gấu đen trông dữ tợn bởi cái 'dáng to lớn, lông dày cứng, bước đi một cách nặng nề.
Đến khu nuôi khỉ, trẻ em bám kín xung quanh vứt vào chuối, lạc, khoai. Lũ khỉ thích lắm, nhanh nhẹn bắt gọn từng thứ, nhảy nhót, leo trèo, có con lại cao hứng đu mãi lên cột sắt làm trò, nhăn nhó trông buồn cười quá.
Em đưa bạn sang chỗ đàn voi. Bên trong hàng rào kiên cố là khu đất rộng, có hào sâu xung quanh. Những con voi to sừng sững, đưa vòi cặp mía lên miệng. Mắt bé hiền từ. Hai tai rộng như hai chiếc quạt, ve vẩy đuổi ruồi. Da voi đen mốc, xù xì.
Mải mê hết khu này đến khu khác. Nhất là đến khu nuôi chim. Tiếng kêu ríu rít, cồng cộc... đủ thứ âm thanh làm em cảm thấy như được sống giữa sân chim mà nhà văn Đoàn Giỏi miêu tả... Nhìn vẻ mặt hả hê của bạn khi ra về, em thích vô cùng.