LÀM VĂN
Thông tin doanh nghiệp
NEWS  |  TAGS

399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM

  • Miêu tả
  • Bài văn miêu tả về con đường đeo Bảo Lộc rất hay

Bài văn miêu tả về con đường đeo Bảo Lộc rất hay

Đề bài: Em hãy miểu tả lại một đoạn đường, một con đèo mà em đã có dịp đi qua để lại cho em một cảm xúc, một ấn tượng khó quên.

Bài làm

Hè vừa rồi em được ba mẹ cho đi chơi ở Đà Lạt. Trong chuyến đi ấy em được đi qua đèo Bảo Lộc, một con đèo để lại cho em nhiều ấn tượng.

Đèo Bảo Lộc không hùng vĩ như đèo Hải Vân, hoang sơ như đèo Ngang, hiếm trở như đèo Cả. Thay vào đó là một cảm giác kì thú của sự khám phá dần. Lên đèo, bên trái là vách núi, bên phải là vực. Những rừng cây án ngữ khiến tầm mắt ta không đột ngột “choáng ngợp rơi thẳng xuống đáy vực như nhiều con đèo khác. Trái lại, có thể nhàn tản, an tâm đưa tầm mắt lướt theo màu xanh hoang vắng của những triền núi bên kia. Lên tới một phần ba đèo, người ta có thể bỗng nhiên khoan khoái đón vào buồng phổi cái hơi mát lạnh của cao nguyên. Liên tiếp một phần đèo nữa, bạn có thế ù tai chút xíu, nhưng được tắm mình trong cảnh yên ắng, cô tịch và không khí thanh mát. Cứ thế mà vượt đeo, cứ thế để cho tầm nhìn men theo những triền núi xanh mượt mà, hay cám nhặn chút bùi ngùi bên miếu Bà Cò. Rối đột nhiên một khung trời rộng mở ra trên đầu. Liền đó, lại ngỡ ngàng tiếp nhận một cảm giác miên man khác: xe đã qua đỉnh đèo và trước mắt ta là vùng đồi chè chan hòa màu xanh và ngạt ngào hoa cỏ: thị trấn Bảo Lộc.

Một người nước ngoài “du lịch ba lô” dừng xe đạp giữa đèo; một người bán rong đẩy chiếc xe đạp đầy hàng hóa lên đèo; đôi ba đồng bào dân tộc cắm cúi bước... những hình ảnh gợi lên sự dơn chiếc lẻ • loi thướng gộp khiên ta bâng khuâng. Có những chiều muộn xuống đèo chọt thấy một cánh chim rừng bay về phía cuối đèo 'cúng đủ làm ta chạnh lòng, vu vơ những nỗi niềm không tên. Nhất là khi trong ta có cả một nỗi lòng vượt đèo lên thăm bạn cũ, hoặc xuôi đèo sau phút từ giã người thân.