LÀM VĂN
Thông tin doanh nghiệp
NEWS  |  TAGS

399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM

  • Miêu tả
  • Bài văn hay tả về hình dáng và tính tình của người bố

Bài văn hay tả về hình dáng và tính tình của người bố

Một bài văn rất hay và ý nghĩa nói về người ba qua lời kể chân thật và xúc động của một bạn học sinh. Tuy còn nhỏ nhưng lời văn mạch lạc, trong sáng và có chút gì đó rất khôn lớn so với độ tuổi ấy. Một văn tả về người ba rất ý nghĩa mà bạn nên đọc qua.

Hình ảnh người cha trong bài hát "Cho con" của nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu cũng chính là hình ảnh người cha trong trái tim tôi. Mặc dù cha tôi không còn nữa, nhưng tôi mãi mãi nhớ về hình bóng của người.

Dạo đó ba tôi ngoài bôn mươi tuổi, dáng người cao lớn, cao đến một mét tám mươi. Trên khuôn mặt chữ điền đen sạm vì sương nắng để lộ vầng trán rộng. Mái tóc ba luôn chải ngược về phía sau, điểm vài cọng tóc bạc phất phơ. Đôi mắt ba to, sáng, luôn ánh lên một niềm tin và nghị lực. Cái miệng ba rộng, khi cười rất tươi.

Ba tôi sống rất giản dị, tác phong quân đội nhanh nhẹn. Ba đi bộ đội lúc mười lăm tuổi. Khi mới vào, ba chỉ là một chú bé liên lạc trong trung đoàn. Qua nhiều năm tháng, ba trưởng thành và đeo lon đại úy, chỉ huy cả một đơn vị pháo binh.

Những ngày ở Trường Sơn, ba phải chống chọi với nhiều khó khăn gian khổ, thường xuyên đánh nhau với địch, di chuyển đơn vị chiến đấu, đặc biệt là phải chịu những cơn sốt rét rừng. Chính những con muỗi ở Trường Sơn đã gây nên bệnh sốt rét cho ba tôi. Sau hòa bình, ba phục viên về làm việc tại nhà máy cơ khí quận Bình Thạnh.

Thời gian đầu, ba tôi rất khỏe, đôi tay rắn chắc của ba tiện những chiếc trục xe nhanh thoăn thoắt, phoi bào tuôn ra tua tủa. Ba thành thạo trong từng động tác trông thật điệu nghệ, ơ nhà máy, ba luôn được bình chọn là người có năng suất lao động cao nhất. Ba được mọi người tin yêu.

ở nhà, ba làm mọi việc, ba rất khéo tay, những đồ dùng trong gia đình đều do ba chế tạo ra, ngay cả chiếc lọ cắm hoa, ba cũng tự chế. Ba lấy vỏ quả bom bi đục, đẽo, trạm trổ thành cái bình bông rất đẹp, ai đến cũng phải trầm trồ khen ngợi.

Ba rất yêu mẹ và thương chúng tôi. Mỗi buổi tối, ba đều dành thời gian kiểm tra bài vở của tôi, ôn tồn giảng giải cho tôi những bài toán hóc búa, những kiến thức tiếng Việt trừu tượng.

Khi tôi học lớp Bốn, bệnh tình của ba tôi tái phát, người ba gầy yếu đi nhiều, thậm chí không đi lại đưực nữa. Nhìn ba tiều tụy, lòng tôi quặn đau. Mặc dù được các bác sĩ tận tâm cứu chữa nhưng bệnh tình của ba không qua khỏi. Ba mất đi là một tổn thất lớn dối với gia đình tôi. Bây giờ nhìn lại các vật dụng trong nhà, tôi càng nhớ ba da diết.

Càng thương ba, tôi càng yêu mẹ hơn. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi và thay ba làm tốt những công việc trong gia đình, động viên mẹ dể mẹ vơi đi những nỗi đau trong tâm hồn.