399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Bài làm
Hôm rồi đến nhà bạn An chơi, em được nhìn thấy một con búp bê rất đẹp mắt.
Đó là một cô nàng búp bê khá lạ mắt mà tôi chưa từng gặp thứ nào tương tự như thế ngoài các cửa hiệu trên phố. Cô bé chỉ nhỉnh hơn quả đu đủ một chút. Mái tóc được tết bằng những sợi chỉ màu vàng óng và quăn tít trông cứ như trẻ em nước ngoài ấy. Đôi mắt là hai cái cúc áo màu hồng nhạt, trong suốt. Cái mũi nhỏ như một cục bông gòn ai đó đã viên tròn lại nhưng trông cực kì xinh xắn và rất hợp với hai con mắt kì lạ kia. Nhưng có lẽ làm tôi ngạc nhiên nhất vẫn là cái miệng. Thoạt nhìn tôi thấy nó thật xấu xí, vô duyên và chẳng giống ai cả.
Các cô nàng búp bê ngoài cửa hiệu, cô nào cũng có một cái miệng chúm chím, đỏ mọng như trái sơ-ri. Còn cô bé này thì, cái miệng là một đường chỉ khâu hình dấu mũ lộn ngược. Nhưng càng nhìn kĩ tôi căng thấy buồn cười vì vẻ ngộ nghĩnh có một không hai của nó. Có lẽ nhờ cái miệng ấy mà trông nó thật thân thiện, dễ mến, lúc nào cũng như đang cười, đang nói. Cô bé mặc bộ yếm màu sắc sặc sỡ nhưng đã rách nát và dính đầy đất bẩn. Có vẻ như trước đây cô nàng cũng đã từng có một cuộc sống sung túc lắm.
Nhìn cô nàng búp bê em thấy thương cho những đồ chơi không được chủ quý trọng. Nếu là em, em sẽ giữ gìn chúng cẩn thận.