399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Dàn ý viết bài
I. Mở bài
Giới thiệu chung vị trí ngôi nhà, cảm giác chung về ngôi nhà?
II. Thân bài
1. Những nét chung
- Nhà có hàng rào, có vườn, có sân không? (Hàng rào bằng chất liệu gì? Có gì đặc biệt? Trong sân, vườn, có cây cối, hoa cảnh gì?... ).
- Nhà rộng hay hẹp? Bằng vật liệu gì?
- Nhà có bao nhiêu phòng? sắp xếp ra sao?
2. Đặc tả một số chi tiết
- Phòng đầu tiên (hoặc phòng khách) được trang hoàng như thế nào? Có nét gì đặc biệt?
- Phòng em học ở đâu? Phòng được sắp xếp như thế nào? Có gì thuận tiện hay trở ngại cho việc học tập của em?
III. KẾT luận
Cảm nghĩ của em về ngôi nhà.
Bài làm
Men theo con đường đất đỏ rẽ sang bờ đất nằm giữa ruộng có trồng một dãy bạch đàn, mời bạn đến nhà tôi. Căn nhà yêu dấu đã gắn bó với tôi biết bao kỉ niệm.
Ẩn mình trong vườn dừa rộng lớn, nhà tôi ởsau thửa ruộng mênh mông. Đó là một căn nhà nhỏ, nằm nghiêng nghiêng bên dòng kênh đào, một căn nhà bình thường và đơn sơ cũng như những căn nhà của người dân vùng đồng ruộng, sông nước này.
Bao quanh khu nhà là hàng rào dâm bụt, đơm đầy hoa đỏ thắm chen chúc với giậu mồng tơi xanh rờn. Trước sân có giàn trầu mướt lá ôm lấy thân cau chót vót. Trong mảnh sân nhỏ phủ một lớp cỏ xanh mượt, nổi bật lên những bông hoa mười giờ tươi thắm, hàng ngày dập dìu những con ong, cánh bướm. Bên hiên nhà là hàng dừa xanh, ưỡn cong tấm ngực trần trụi ra giữa con kênh, sai oằn trái.
Nằm trên vùng đất tương đối hẹp của vườn dừa, ngôi nhà tôi chiếm một diện tích nhỏ. Căn nhà được cất trên nền đất cao trông cũng khang trang lắm. Vật liệu toàn là những sản phẩm của đồng quê. Mái làm từ lá dừa nước nhưng đan lớp rất đẹp mắt, chúng khàng khít với nhau trên từng nuột lạt. Vách lá mộc mạc, phên tre nứa rất kín đáo. Còn cột là thân dừa, kèo là thân tre, mái nhà là tranh nứa..
Giữa là cửa lớn đi vào nhà, hai bên là hai ô cửa sổ, phía hiên nhà là cửa sổ thông với ngõ sau. Nhờ vậy mà căn nhà luôn thoáng mát, sạch sẽ. Vật dụng trong nhà bày biện một cách ngăn nắp, gọn gàng. Đi vòng ra phía sau có cái lu nằm buồn bã trên sàn nước ven con kênh.
Con kênh quê hương, gắn bó với tôi những tháng ngày thơ ấu. Tôi nhớ những ngày trôn nhà đi tắm kênh, hái ổi, về nhà chịu phạt đòn roi. Êm dịu và thơ mộng hơn là lũy tre trước hè. Mỗi khi có gió về thân tre đu đưa kẽo kẹt, đó là tiếng ru quen thuộc đưa tôi vào giấc ngủ trưa nực nồng oi ả. Dưới lũy tre xanh ở phía sau hè là đám rau đắng xanh tươi mọc len lỏi qua đám dưa trổ nụ, đám cà trổ bông. Tôi lại nhớ đến món canh rau đắng cua đồng đậm đà hương vị từ tay mẹ nấu...
Tháng năm trôi qua, mái nhà thân thương của tôi vẫn không phai mờ những dấu vết quen thuộc, cũng như tôi không thể nào quên được những kỉ niệm thuở ấu thơ nơi tổ ấm của mình. Ngôi nhà tôi đơn sơ và mộc mạc cũng như tấm lòng chân chất, thật thà của người dân miệt đồng quê, thôn dã.