399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Trời vừa sẩm tối, màn đêm như một tấm vải đen khổng lồ dần dần phủ xuống bao trùm lên vạn vật, gió nhè nhè thổi, cây lá
đu đưa như đang thầm thì trò chuyện. Bầu không khí trở nên mát mẻ. Chân trời phía đông chợt ửng sáng, bầu trời trắng dần ra, một mảnh trăng vàng xuất hiện. Cả nhà em reo lên: "Trăng đã lên rồi!" Sau một lúc ngập ngừng, e lệ, trăng mới từ từ nhô lên, cả một khôi tròn vành vạnh màu vàng cam tươi mát. Đám mây trắng tan ra, phản chiếu ánh trăng tạo thành một vừng hào quang bảy sắc bao quanh càng làm cho mặt trăng thêm đẹp và lộng lẫy.
Thế rồi ánh hào quang dần dần tan biến, mặt trăng cũng đổi màu. Màu vàng cam lúc nãy đã biến mất, nhường chỗ cho màu trắng sữa tinh khiết, sáng ngời. Trăng giờ đây treo lơ lửng trên ngọn cây và tỏa ra một thứ ánh sáng trăng trắng, mờ mờ thật kì ảo. Ánh trăng len lỏi qua các cành cây, kẽ lá, rọi xuống sân tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.
Cảnh vật dưới ánh trăng thật huyền ảo. Mặt đất như được rải bằng một lớp bột trắng, những khóm hoa hồng, hoa cúc vàng rung rinh như muôn góp phần vào bức tranh quyến rũ của thiên nhiên.
Càng về khuya, trăng càng lên cao hơn, ánh trăng vẫn tràn ngập khắp không gian. Bây giờ chỉ có chị Hằng Nga ngự trị cả bầu trời đêm.
Đêm nay quả là một đêm trăng đẹp, cả nhà em an nhàn thưởng thức cảnh trăng thanh gió mát. Ánh trăng làm cho cảnh vật thêm đẹp, lòng người cảm thấy dịu dàng, thanh thản.
Ngắm cảnh đêm trăng em khẽ hát: "Trăng nhà em sáng quá, nhờ ánh trăng sáng ngời, trăng tròn như cái đĩa, lơ lửng mà không