399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Không có gì thú vị bằng lúc chờ trăng lên. Sau khi mặt trời lặn một hồi lâu, từ phía chân trời bên kia bóng trăng lấp ló tỏa ánh sáng non nớt, từ từ nhô lên khỏi mái nhà, chòm cây. Trăng tròn như cái đĩa, to sáng! Càng lên cao, trăng như treo lơ lửng trên không và bồng bềnh trôi trên nền trời trong xanh, tỏa ánh sáng dìu dịu xóa mờ bóng đêm. Ánh trăng len lỏi qua các bóng cây kẽ lá, soi rọi xuống sân tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.
Cảnh vật dưới trăng nào đâu có kém. Mặt đất như tráng bạc. Mặt ao hồ lấp lánh. Con sông long lanh như chuỗi kim cương rung rinh trôi nhẹ về phía xa. Những lúc ấy, trên thuyền, mặc dòng nước trôi, ngồi ngắm trăng với dòng sông thì thích thú biết bao!
Ở bên kia sông, bãi cỏ non được ánh trăng chiếu vào sáng lên như tấm nhung xanh. Gió lay động ngọn tre rì rào, xào xạc như một khúc nhạc tâm tình. Trước thềm nhà, mấy khóm hoa phấn trắng, vàng rung rinh như muốn góp phần vào bức tranh quyến rũ của thiên nhiên.
Càng lên cao ánh trăng càng vằng vặc như mang một màu sắc mới, hàng cây ngập ánh trăng. Con đường như một chiếc mền hoa. Xa xa sân nhà ai có tiếng reo hò của trẻ em nghe rộn rã, phá tan bầu không khí yên lặng của đêm trăng.
Càng về khuya trăng càng tỏ và xóm làng thêm lặng lẽ. Cảnh vật như đang im lìm ngủ dưới ánh trăng chan hòa.
Cảnh đêm trăng ở miền quê thật tuyệt vời với không khí mát mẻ, hiền hòa. Chúng em yêu trăng. Dưới vầng trăng sáng, chúng em đã vui đùa thỏa thích. Bao kỉ niệm êm đềm làm em nhớ mãi. Dù đi đâu xa, em vẫn nhớ về vẻ đẹp thiên nhiên thơ mộng đó. Một cái đẹp mà người dân thành thị không thể bỏ tiền ra mua được.