399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
"Em yêu nhà em Hàng xoan trước ngõ
Hoa xao xuyến nở Như mây từng chùm.",
Vâng! Đây là bài thơ "Ngôi nhà của em" được học ở lớp Hai khiến tôi nhớ mãi vì nó nói lên tình yêu ngôi nhà của một bạn nhỏ. Tôi cũng thế, tôi cũng rất yêu ngôi nhà của mình.
Dọc theo con đường Trương Định vào lô R, các bạn sẽ thấy ngay một căn nhà khá xinh xắn và đẹp mắt, đó chính là nhà của tôi. Ngồi nhà này đã gắn bó với tôi trong suốt thời thơ ấu. Ngôi nhà của tôi nằm trong hẻm nên lúc nào cũng yên tĩnh và mát mẻ. Đấy cũng chính là lí do mà ba mẹ tôi chọn mua nhà ở khu vực này.
Ngôi nhà được bao bọc bởi những hàng râm bụt lúc nào cũng nở đầy hoa đỏ trông giống như những ngọn đèn lồng. Phía trước là một khoảng sân trồng cỏ xanh và hoa đủ màu sắc rực rỡ. Kế bên là một lối đi nhỏ được rải bằng sỏi trắng.
Một phòng khách rộng khoảng ba mươi mét vuông được mẹ tôi trang trí rất đẹp. Một bộ sa-lông bằng nhung màu đỏ kê ở chính giữa. Giáp bức tường là một cái kệ gỗ cao hơn hai mét, trong đó mẹ trưng bày li tách kiểu và những bình gốm, ở giữa đặt một chiếc ti vi. Dọc theo tường treo một bức tranh thủy mặc vẽ phong cảnh của tỉnh Vân Nam, .Trung Quốc. Đối diện bức tranh là cửa sổ được treo một tấm rèm màu trắng in hình một con công đang xòe đuôi múa lượn. Qua khỏi phòng khách là phòng ăn và nhà bếp. Nhà bếp được lát bằng gạch men trắng trông rất sáng sủa, là nơi hàng ngày mẹ thường nấu những món ăn ngon hợp khẩu vị cho bốcon tôi. Bàn tay mẹ mới khéo léo làm sao. Mòn ăn nào mẹ nẩu đều ngon cả.
Lên lầu một, phía tay phải là phòng riêng của tôi. Phòng được trang hoàng đơn giản. Ngoài chiếc giường ngủ ra, giáp cửa sổ, ba kê cho tôi một cái bàn và đó chính là góc học tập của tôi. Đối diện với phòng của tôi là một thư phòng. Nơi đó ba tôi thường làm việc rất khuya để viết lách, soạn thảo văn bản.
Lên lầu hai là phòng ngủ của bố mẹ tôi. Phía trước là một ban công rộng lớn, nơi đó mẹ tôi trồng nhiều cây kiểng: Hoa hồng duyên dáng trong những bộ váy đỏ, váy vàng. Hoa nhài trắng tinh, cánh hoa mềm mậi đan xếp lớp vào nhau. Hoa cẩm tú màu đỏ thắm. Tất cả các loài hoa đang khoe sắc dưới ánh nắng mặt trời. Cạnh đó là một bộ bàn ghế bằng hoa cương màu ngọc bích. Vào những buổi chiều gió mát, hoặc những đêm có trăng, gia đình tôi thường tụ tập để nói chuyện và ngắm nhìn những bông hoa xinh tươi.
Năm tháng trôi đi, ngôi nhà của tôi vẫn không phai mờ những dấu vết quen thuộc và tôi cũng không thể nào quên những ki niệm thời thơ ấu, những tình cảm thân thương trìu mến của những thành viên trong gia đình dành cho nhau. Mai sau dù có đi học hay làm việc ở xa, chắc chắn tôi vẫn nhớ về ngòi nhà đầy tình thương mến này.