399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM
Hai bác cháu rảo bộ trên vỉa hè hít thở không khí trong lành của buổi sớm. Và kìa, khu công viên đã hiện ra với một màu vanh tràn trề sức sống. Bước qua cánh cổng sơn xanh rộng mở là vào đến công viên. Tôi thực sự ngỡ ngàng trước vẻ đẹp và màu sắc rực rỡ của nó. Hiện ra trước mắt tôí là bồn hoa nhỏ xinh xinh chạy dọc theo con đường được rải sỏi. Tôi nhẹ nhàng bước đi. Gió xuân hây hẩy nồng nàn lay những nhành hoa mỏng manh. Đó là bồn hoa cẩm chướng. Xung quanh bồn hoa là một hàng tóctiên xanh mượt.
Nụ hoa hé nở chúm chím như đang cười với tôi. Tôi đưa tay nâng niu một bông hoa cẩm chướng. Trên những cánh hoa còn đọng lại những giọt sương mai long lanh như những viên ngọc trong suốt mà ông mặt trời đã hào phóng rắc xuống tặng cho hoa. Những bông hoa cẩm chướng rung rinh vẫy chào ông mặt trời. Cánh hoa màu hồng mỏng manh khum khum ôm lấy nhị hoa ở giữa. Điểm xen thêm giữa bồn hoa là mấy bông vi-ô-lét. Cánh hoa tim tím mịn màng xen lẫn màu hồng của cẩm chướng tạo cho bồn hoa thêm rực rỡ. Hai bác cháu lại đi tiếp trong bước chân nhộn nhịp của mọi người. Trước mắt tôi là hồ nước trong xanh, xung quanh hồ được xây kè đá rất chắc chắn. Mặt hồ phẳng lặng soi bóng mây trời. Tôi đưa tay vốc từng vốc nước.
Nước mát lạnh sóng sánh trên tay tôi. Một làn gió nhẹ thoảng qua làm cho mặt nước hồ lăn tăn gợn sóng. Nắng chiếu lấp lánh trên những đầu ngọn sóng như dát vàng dát ngọc. Tôi chợt reo lên thích thú: "ồ! Đẹp quá!" Tôi đưa tay khẽ nhặt một bông hoa tầm xuân mới rụng cánh còn tươi. Bông hoa như ánh lên sắc màu hồng hồng tươi trẻ. Bác tôi bảo: "Khi ra vườn thú mới thật làm cháu mê say. Ở đó toàn những thú vật ngộ nghĩnh." Thật vậy, những chú khỉ nghịch ngợm leo trèo chuyền qua các song sắt dưa tay bắt lấy từng cáikẹo của mọi người. Những embé được bốmẹ bế, tay chỉ trỏ, miệng cười khanh khách làm rộn rã cả khu vườn thú. Mấy chú vẹt tinh ranh, bộ lông xanh óng ả, cái mỏ vàng luôn mấp máy câu: "Chào khách! Chào khách". Nhưng có lẽ nổi bật hơn cả là chú dà điểu chân dài, cổ cao, chạy đi chạy lại quanh chuồng, tỏ vẻ vui mừng trước những tiếng vỗ tay của mọi người. Tôi đứng ngây người ngắm chủ hươu vàng có những đốm đen và cặp sừng to cong mềm mại đang gặm cỏ, trông đến là ngon lành.
Trên bãi cỏ xanh mượt có một cô bé đang ngồi chơi với bạn. Cô đưa tay nâng niu những cánh hoa đẹp, rồi cô cất tiếng hát. Tiếng hát véo von như tiếng chim họa mi, sao mà ngây thơ, hồn nhiên đến thế. Rời khu vườn thú, bác đưa tôi đến khu vui chơi. Ở đây mới thật là thú vị. Những em bé chừng năm sáu tuổi ngồi trên máy bay, tay cầm những quả bóng xanh, bóng đỏ..., giơ tay vẫy chào bố mẹ. Các ông bố, bà mẹ mỉm cười sung sưống, giơ tay vẫy vẫy con mình. Tôi chợt nghĩ: "Cu Tí nhà mình được đi máy bay thì chắc là sẽ vui lắm đây!" Nhìn sang phía bên kia là một bồn cây được những bàn tay khéo léo, sáng tạo của con người uốn thành hình những con thú ngộ nghĩnh: hươu, nai, công, phượng... Đài phun nước là hình hai chú voi đang huơ vòi tung nước trắng xóa.
Ngồi trên ghế đá, ăn những thìa kem mát lạnh, tôi ao ước: "Giá như quê tôi cũng có được một công viên vui và đẹp như thếnày thì thích thú biết bao. Tôi sẽ cho cu Tí ra chơi máy bay cho thỏa thích." Tôi tự nhủ phải học thật giỏi để mai sau góp sức xây dựng cho quê hương một công viên đẹp như công viên thành phố.
Lúc ra về, lòng tôi xôn xang bao niềm vui khó tả. Nắng xoa dịu nhẹ trên đôi má tôi, tóc tôi bay bay cùng nắng gió.