LÀM VĂN
Thông tin doanh nghiệp
NEWS  |  TAGS

399B Trường Chinh, phường 14, quận Tân Bình, TP.HCM

  • Kể chuyện
  • Kể lại cây chuyện ông Trạng thả diều hay và ý nghĩa

Kể lại cây chuyện ông Trạng thả diều hay và ý nghĩa

Đề bài: Kể lại câu chuyện Ông Trạng thả diều theo lời của Nguyễn Hiền.'Tôi là Nguyễn Hiền. Tôi sống vào đời vua Trần Nhân Tông, trong một gia đình nghèo ở nông thôn...'

Bài làm

Tôi là Nguyễn Hiền. Tôi sống vào đời vua Trần Nhân Tông, trong một gia đình nghèo ở nông thôn. Tôi rất ham thích thả diều. Những lúc chăn trâu hay rảnh rỗi, tôi cùng bạn bè làm diều để chơi.

Năm lên sáu tuổi, cha mẹ cho tôi đi học ông thầy trong làng. Được đi học, tôi rất thích. Đó là ước mơ của những đứa trẻ nghèo. Học đến đâu tôi nhớ đến đó, chỉ đọc qua một lần là đã thuộc. Có hôm, thầy giáo thấy tôi mải miết thả diều nên gọi kiểm tra bài vở. Tôi đọc một hơi làu làu hơn hai mươi trang sách.

Nhưng vì nhà nghèo, không đủ tiền tiếp tục ăn học, tôi đành phải nghỉ học. Tôi nhớ lớp, thèm được học như các bạn. Ban ngày, đi chăn trâu, dù trời mưa gió như thế nào, tôi vẫn đứng lén ngoài lớp nghe thầy giảng bài. Có bữa, thầy giáo trông thấy tôi, sợ quá tôi chạy trốn. Tối đến tôi đợi các bạn học bài xong mới mượn vở về học. Nhưng học thì phải có đèn sách, bút mực. Tôi dùng lưng trâu hay nền cát làm sách, dùng ngón tay hay mảnh gạch vỡ làm bút, còn đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Vừa chăn trâu, vừa thả diều, vừa học nên kiến thức của tôi không thua kém các bạn. Để kiểm tra kiến thức, sự hiểu biết của mình, cứ mỗi lần có kì thi ởtrường, tôi đều làm bài vào một lá chuôi khô và nhờ bạn xin thầy chấm hộ. Bài làm của tôi luôn vượt xa học trò của thầy.

Năm tôi mười ba tuổi, nhà vua mở khoa thi tìm người tài giúp nước. Một hôm, đang thả diều cùng các bạn ngoài đồng, thầy giáo làng tìm tôi và bảo:

-    Thầy được biết, nhà con nghèo nhưng con có chí và học giỏi. Con hãy tham gia khoa thi này để khẳng định tài năng mình!

Tôi chưa hết ngạc nhiên thì thầy giáo tiếp:

-    Thầy hiểu hết, thầy sẽ giúp con mọi thứ cần thiết để tham gia khoa thi này.

Tôi từ biệt cha mẹ, thầy giáo và bạn bè, lều chõng lên kinh đô ứng thí. Lần đó tôi đỗ Trạng Nguyên và được ghi vào sử sách là “Trạng nguyên trẻ nhất nước Nam”.

Giờ đây đã thành Trạng nguyên nên tôi muốn nhắn gửi các bạn một điều: không có thành công nào tự đến mà không trải qua một quá trình kiên trì; phải có một ý chí vượt khó, một nghị lực vươn lên và một ham thích cháy bỏng thì mới mang lại kết quả tốt đẹp.